Biến tấu
BIẾN TẤU
[Niệm khúc Mt 7:21, 24-27]
Nói rằng “tin Chúa luôn luôn”
Lẽ nào chỉ nói mà “quên” việc làm?
Lâm râm khấn vái miên man
Đền này, đền nọ, thắp đèn, cắm nhang
Bao nhiêu kinh cũng thuộc lòng
Đọc nhanh như gió, đuổi không kịp lời
Nhìn cung cách thật tuyệt vời
Nổi danh nhất xứ mấy ai sánh bằng
Lỡ ai chạm đến chân lông
Chửi thề tắt nến, mắng tung nhang đèn
Miệng chì chiết, rủa môi mềm
Quay ra liếc xéo, không thèm nể ai
Quay vào lại “lạy Chúa Trời!”
Y như biến tấu một bài kinh ca
Chúa Giêsu cảnh báo xưa
Mà nay vẫn đúng, chẳng gì lệch sai
Người khôn thì lại làm hay
Tìm nền đá vững mới xây căn nhà
Dù cho bão táp, mưa sa
Căn nhà vẫn đứng trơ trơ giữa trời
Kẻ ngu thì cũng dại thôi
Trí nông cạn, làm như chơi vậy mà
Gió lên, nước cuốn, mưa sa
Nhà sụp bất ngờ, công cốc, trắng tay
Chúa Giêsu vẫn nói hoài
Giả hình đạo đức là loài quỷ ma
Chỉ ai làm đúng Ý Cha
Nước Trời mới được bước vô đời đời
TRẦM THIÊN THU