Được thương
“Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy, và có nhận ai làm con thì Người mới cho roi cho vọt” (Dt 12:6)
Được thương không phải được chiều
Thương yêu – chiều chuộng, khác nhiều lắm thôi!
Thương yêu mà cứ khen hoài
Chỉ là ảo giác khiến người hóa hư
Tín trung, thẳng thắn, thật thà
Ba nhân đức ấy luôn hòa quyện nhau
Thương là phải sửa trị mau
Chần chừ là hại đời nhau thôi mà
Đòn đau mà vẫn cười khì
Như thế mới là phục thiện, muốn hay
Ăn mà sợ đắng, chua, cay
Chỉ ưa đồ ngọt, có ngày bệnh thêm!
Chúa Giêsu rất từ nhân
Nhưng Ngài thẳng tính, phang liền, nói ngay
Phêrô – môn đệ của Ngài
Ngọt ngào cho hưởng, đắng cay chẳng từ
Ngài rằng: “Quỷ sứ, tránh xa!
Nghĩ suy trần tục hiểm nguy vô cùng!” (*)
Phêrô cảm thấy đau lòng
Thế nhưng phải mắng mới mong nên người
Được thương đâu phải chuyện chơi
Nghĩa là không thể sống đời ung dung
Lạy Thầy chí thánh, chí công
Xin thương giáo dục, con mong nên người!
TRẦM THIÊN THU
(*) Mt 16:23 – “Satan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người”.